Đời người ngắn ngủi, liệu ta có biết trước được mình sẽ sống đến bao nhiêu tuổi không? Thời gian chẳng chờ, chẳng đợi ai, nếu mỗi phút giây ta sống không trọn vẹn, sẽ mãi chỉ còn là những hối tiếc không nguôi về sau. Đừng để sau này, bạn phải thốt lên “Chao ôi giá như!”
‘Nếu biết trăm năm là hữu hạn, cớ gì ta không sống thật sâu…” với những câu nói chạm đến trái tim, cuốn sách mang những nhịp đập chân thành và những giá trị sống đích thực trong cuộc đời. Cuộc đời ngắn ngủi, sống chậm lại một chút, yêu thương chính bản thân mình và những người xung quanh, trân trọng những gì mình đang có, sống trọn vẹn nhất từng phút giây, làm những gì mình thích để không phải hối tiếc với những gì đã qua và những ngày sống hoài, sống phí.
Giá trị sống của mọi thế hệ
Nếu biết trăm năm là hữu hạn không thuộc thể loại sách triết lý, cũng phải kiểu tâm lý ướt át, cuốn sách được đúc kết từ chính trải nghiệm cả đời của tác giả, là sự dung hòa giữa cảm xúc chân thành và triết lý sâu sắc
Nếu biết trăm năm là hữu hạn là tuyển tập 40 bài tản văn nho nhỏ về rất nhiều khía cạnh của cuộc sống. Mỗi mẩu chuyện rất đáng để chúng ta suy ngẫm trong hành trình sống này, bởi bất cứ lúc nào ta cũng sẽ gặp và ập đến mà ta không hề chuẩn bị trước. Thực tế nhưng lại không hề khô khan, mang tính giáo điều mà ta luôn cảm nhận sự chân thật, những xúc cảm như chính mình đang trải qua, đang đối mặt vậy
Nếu biết trăm năm là hữu hạn sẽ mang đến những giá trị sống cho nhiều thế hệ. Đó có thể là những chàng trai, cô gái tuổi thiếu niên chưa nhiều trải nghiệm trong cuộc sống, hay những chàng trai, cô gái khi đã trưởng thành đang đi tìm mục đích sống và khao khát sống hết mình với nó, cho cả những chàng trai, cô gái năm nào đã trở thành cha mẹ, không chỉ sống cho riêng bản thân, mà phải hy sinh cho những điều tuyệt vời bên cạnh. Bất cứ ai thấy tâm hồn mình đang tổn thương, cần tìm một người bầu bạn hay mạnh hơn là những liều thuốc giảm đau, hãy tìm đến cuốn sách này. Với sự trải nghiệm và ghi lại trong ký ức từng giai đoạn sống của cuộc đời mình, tác giả có sự thấu hiểu sâu sắc về những băn khoăn của người trẻ trong một xã hội với nhịp sống vội vã rồi cuối cùng lại tự đánh mất mình trong chính sự vội vã ấy.
Tin tôi đi, cuốn sách sẽ chân thực đến nỗi, khi bạn gấp cuốn sách lại và ngẫm nghĩ, bạn chỉ muốn tiếp tục mở ra và khám phá những mẩu chuyện khác, bởi bạn hình dung mình đang sống trong chính những trải nghiệm đó. Cứ thế mà đã đọc hết quyển sách rồi nhưng những dư âm vẫn còn mãi còn mãi và chúng ta cứ muốn đọc đi đọc lại nhiều lần và thêm nhiều lần nữa.
Đến với Nếu biết trăm năm là hữu hạn bạn sẽ bắt gặp những câu hỏi của chính mình trong đó và đương nhiên, cuốn sách sẽ giúp bạn đi tìm câu trả lời cho chính mình
Đọc thêm: Review sách: Muôn kiếp nhân sinh – Giá trị của tình yêu thương lớn lao đến mức nào?
Được sinh ra trên cuộc đời này đã là một điều kỳ diệu
“Khi tôi chưa học đạo, tôi thấy núi là núi, sông là sông. Khi tôi học đạo, tôi thấy núi không phải là núi, sông không phải là sông. Sau khi tôi học đạo, tôi lại thấy núi là núi, sông là sông”
Đừng cố phức tạp hóa cuộc sống, bởi những gì ta cảm nhận sẽ tác động đến hành vi và cả thái độ với cuộc sống. Khi ta biết nhìn những người xung quanh dưới cái nhìn thuần khiết nhất, không phân biệt giàu nghèo, sang đẹp, xấu hèn, tài dở; chỉ như vậy ta mới có thể “lại thấy núi là núi, sông là sông”.
Hãy sống là chính mình và trân trọng những gì vốn có của bản thân. Bạn sinh ra đã là điều kỳ diệu nhất của tạo hóa, việc của bạn đơn giản chỉ là làm cho bản thân được tỏa sáng theo cách bạn muốn, chứ không phải theo cách người ta nhìn. Hi vọng bạn có thể sống thật với chính mình, biết yêu biết thương biết hờn biết giận, biết quan tâm, lắng nghe và sẻ chia. Hãy dùng trái tim và cả lý trí để cảm nhận cuộc sống xung quanh trọn vẹn nhất. Bởi điều đáng tiếc trên cõi đời này là có mắt mà không nhìn thấy vẻ đẹp, có tai mà không nghe thấy điều hay và tồi tệ hơn là chưa thực sự sống thật với chính mình…
Review Sách Em Sẽ Đến Cùng Cơn Mưa – Câu Chuyện Tình Yêu Đẹp Cùng Năm Tháng | Revisach
Những trích dẫn sâu sắc từ cuốn Nếu biết trăm năm là hữu hạn
1. “Ồ, cuộc đời cũng như hơi thở vậy thôi. Ta không thể hít một hơi dài quá khả năng của mình. Nhưng ta có thể hít sâu hết khả năng của mình trong từng hơi thở. Tôi vẫn tin rằng nếu bạn thực sự biết hưởng thụ, bạn sẽ luôn thấy mình đã sống rất sâu.
Nếu biết trăm năm là hữu hạn, cớ gì ta không sống thật sâu…?”
2. “Cuộc đời chúng ta cơ hồ được ghép bởi những mảnh kí ức. Chính thế, những mảnh kí ức làm nên đời ta. Những kỉ niệm êm đềm và thơm ngát như ngọn gió mùa xuân thổi qua thềm nhà buổi chiều xa xưa nào. Một mối tình dang dở. Một nụ hôn chưa kịp trao. Cái nắm tay vội vàng. Một sai lầm không thể cứu vãn. Một tổn thương gây ra cho ai đó, hoặc ai đó gây ra cho ta. Những mảnh vỡ của kí ức, đôi khi nhọn hoắt, đôi khi nát vụn… vẫn trở về với tôi vào những chiều cuối năm.”
3. “Có đôi khi những bộn bề của cuộc sống cuốn ta đi như dòng nước hững hờ cuốn trôi chiếc lá. Cứ thế, ta vội vã làm, vội vã ăn, vội vã ngủ, vội vã yêu và vội vã… để sống! Chắc hẳn đã không ít lần mỗi chúng ta đều thốt lên “giá như…”
4. “Vì vậy, hãy cứ bình tâm, em nhé. Cuộc đời ta cũng như rượu vang vậy. Có những loại vài tháng là uống được. Nhưng cũng có loại phải lưu giữ rất nhiều năm để đạt độ chín cần thiết. Điều quan trọng không phải là sớm hay muộn, mà là đúng lúc. Bởi mọi thứ đều có thời điểm của riêng nó. Vị rượu ngon chính là phần thưởng của tháng năm….
Em đừng cố rút ngắn thời gian. Nếu trái chưa chín thì đừng nên hái. Nếu nhộng chưa chín thì đừng phá vỡ kén tằm. Nếu chưa gặp được một tâm hồn đồng điệu thì đừng trao gửi trái tim. Đừng để thế giới này tác động.
….Hãy đợi thời điểm của mình, em nhé….
Vì thế, dù cuộc sống có trôi nhanh đến mấy, em nhớ để dành trong đời mình những khoảng lặng chờ đợi. Không chỉ như chờ đèn xanh bật sáng ở ngã tư, mà như chờ rượu chín rồi hãy uống.
Như chờ tình đến rồi hãy yêu”
5. “Bạn có nhận ra không. Cảm xúc của chúng ta là thứ hữu hạn. Và khi đến tột cùng của một cảm xúc, nó phải đổi sang một trạng thái khác. Hỷ nộ ái ố đều như vậy cả.”
6. “Người ta thường tiếc vì cuộc đời không có nút Delete. Nhưng ta luôn có thể nhấn nút Restart. Một cơ hội để ta khởi động lại. Một cơ hội để ta sửa chữa những hư hại của trái tim. Để ta quét vài con virus phiền nhiễu ra khỏi đầu óc. Để xóa bớt những mối quan hệ nặng nề mà vô dụng. Để dọn dẹp lại cuộc đời mình.”
7. “Đừng để khi tia nắng ngoài kia đã lên, mà con tim vẫn còn băng lạnh. Đừng để khi cơn mưa kia đã tạnh, mà những giọt lệ trên mi mắt vẫn còn tuôn rơi. Thời gian làm tuổi trẻ đi qua nhanh lắm, không gì là mãi mãi, nên hãy sống hết mình để không nuối tiếc những gì chỉ còn lại trong quá khứ mà thôi”.